“Lời chào cao hơn mâm cỗ”, người Nghệ An mình hiếu khách, chân thành, chất phác. Ấy vậy mà, đôi khi nghe người ta nói chuyện, lại thấy xen lẫn mấy từ ngữ lạ tai, nghe chừng như “mượn” ở đâu về. Ấy chính là nét độc đáo của từ mượn trong tiếng Nghệ An, góp phần tạo nên âm sắc riêng biệt cho tiếng quê hương. Hôm ni, mô tê răng mình cùng nhau tìm hiểu về “đặc sản” ngôn ngữ ni nghe!
Nguồn gốc muôn nơi của từ mượn trong tiếng Nghệ An
Chuyện là, tiếng Nghệ An mình tuy mộc mạc, gần gũi, nhưng cũng không thiếu những từ mượn được “vay mượn” từ nhiều nguồn khác nhau, tạo nên bức tranh ngôn ngữ phong phú, đa dạng.
Tiếng Hán – Dòng chảy văn hóa lâu đời
Nhắc đến từ mượn, không thể không kể đến ảnh hưởng to lớn từ tiếng Hán, “người anh em” đã gắn bó với tiếng Việt từ ngàn đời. Nhiều từ Hán đã ăn sâu bén rễ, trở thành một phần không thể thiếu trong tiếng Nghệ An. Ví dụ như:
- Gia tộc: Dòng họ, xuất phát từ chữ “家” (gia) – nhà và “族” (tộc) – họ.
- Phúc đức: May mắn, tốt đẹp, bắt nguồn từ chữ “福” (phúc) và “德” (đức).
- Văn hóa: Phong tục tập quán, xuất phát từ chữ “文” (văn) – chữ nghĩa, văn chương và “化” (hóa) – biến đổi, thay đổi.
Những từ ngữ này, tuy có gốc gác từ tiếng Hán, nhưng đã được “Việt hóa” một cách tự nhiên, trở thành một phần không thể thiếu trong giao tiếp hàng ngày của người dân xứ Nghệ.
Tiếng Pháp – Dấu ấn lịch sử inằn trên ngôn ngữ
Thời kỳ Pháp thuộc, dẫu là nỗi đau mất nước, nhưng cũng để lại những dấu ấn không thể phai mờ trong văn hóa, ngôn ngữ Việt Nam nói chung và tiếng Nghệ An nói riêng. Một số từ mượn từ tiếng Pháp đã đi vào đời sống ngôn ngữ một cách tự nhiên, ví dụ như:
- Xà phòng: Loại xà bông cục (từ “savon” trong tiếng Pháp).
- Va ly: Cái vali đựng đồ (từ “valise” trong tiếng Pháp).
- Bánh mì: Ổ bánh mì (từ “pain” trong tiếng Pháp).
Tiếng các dân tộc anh em – Gắn kết tình hữu nghị
Nghệ An là mảnh đất “địa linh nhân kiệt”, là nơi sinh sống của nhiều dân tộc anh em. Sự giao lưu, tiếp xúc văn hóa đã tạo điều kiện cho từ mượn từ tiếng các dân tộc thiểu số len lỏi vào tiếng Nghệ An, tạo nên âm sắc độc đáo.
Ví dụ, từ “cai” (trong “ăn cai”) là từ mượn từ tiếng Thái, có nghĩa là cơm. Hay từ “pưng” (trong “cơm pưng”) là từ mượn từ tiếng Mông, cũng có nghĩa tương tự.
Từ mượn trong tiếng Nghệ An – “Gia vị” tạo nên bản sắc riêng
Từ mượn không làm mất đi bản sắc tiếng Nghệ An, ngược lại, nó như “gia vị” làm phong phú thêm “bữa tiệc” ngôn ngữ của người dân xứ Nghệ. Nhờ có từ mượn, tiếng Nghệ An trở nên đa dạng, sinh động và giàu hình ảnh hơn.
Bên cạnh đó, việc sử dụng từ mượn cũng thể hiện sự cởi mở, hòa nhập của người Nghệ An với các nền văn hóa khác, đồng thời gìn giữ nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc.
Bạn có biết thêm những từ mượn thú vị nào trong tiếng Nghệ An? Hãy chia sẻ cùng mọi người ở phần bình luận nhé!